(GameK)
– 14 năm tồn tại cùng thời gian, 14 năm với biết bao thế hệ game thủ
lớn lên cùng thời đại, 14 năm một “di tích” làng game Hà Nội…
Trong
thời đại kinh tế thị trường với tốc độ đổi thay chóng mặt, nền công
nghiệp giải trí game cũng chuyển mình liên miên. Qua bao năm tháng,
từng đời máy được nâng cấp, bán lại, rồi tiếp tục nâng cấp. Không ai
rõ, lịch sử làng game Việt đã kéo dài tới trang thứ bao nhiêu, chỉ biết
tới năm 2009 này, vẫn còn đâu đó những nhân chứng “sống” cho một thời
game thủ Việt Nam.
GameK.vn đã từng giới thiệu hàng game offline
hiếm hoi còn sót lại tại Hà Nội, nhưng có mấy ai biết rằng thậm chí vẫn
còn tồn tại một quán game với đủ 3 hệ máy: Bốn nút (cách gọi dân dã của
máy NES), PS1 và PS2…
“Của độc” đất Hà thành
Bề ngoài cũ kỹ của hàng game.
Anh Dũng, chủ quán game “độc nhất vô nhị” tại Hà thành cho biết: “Mình
bắt đầu kinh doanh từ năm 1995, hồi đó chỉ có vài máy điện tử bốn nút
như bây giờ thôi, về sau có PS1 thì mình lại mua thêm 2 máy nữa để phục
vụ khách. Rồi đến khi có PS2 thì mua tiếp 2 cái về để chung... Mấy máy
bốn nút vẫn còn chạy tốt nên mình giữ lại. Khách đến chơi gì thì tùy họ
thôi”.
Vẫn có những người đam mê "đồ cổ".
Những “khách hàng” qua bao năm tháng…
Anh Tuấn Anh đang chơi game Alpha 2.
Những bộ máy PS2 đan xen cùng các hệ máy "lão".
Hoàng, một game thủ nhí đang say sưa với những miếng đánh đẹp mắt trả lời một cách lơ đãng: “Em hay ra đây chơi, game bốn nút thì không chơi, chỉ đánh PS2 thôi”.
“Bảo tồn văn hóa Hà Nội” – bảo tồn quán game 4 nút?
Có ai nhận ra đây là máy PS1?
"Những bức tranh cổ" trong thế giới game là đây.
Nhìn qua dãy phố cổ Hà Nội, lại thấy thương thay cho
cửa hàng của anh Dũng. Liệu những cỗ máy từng một thời “hàng Nhật xịn”
ấy trụ được bao lâu trước dòng chảy của thời gian, trước cơn lũ cuốn
của nền kinh tế thị trường, trước sức ép đến từ sự cách tân đổi mới.
Nhưng những dãy phố cổ ít ra còn có chút ít lợi thế hơn cửa hàng của
anh vì đã từng được đưa lên tranh, làm đề tài cho những bài hát bất hủ.
Còn quán game bốn nút của anh, nhạc sĩ nào nhớ, họa sĩ nào yêu?
– 14 năm tồn tại cùng thời gian, 14 năm với biết bao thế hệ game thủ
lớn lên cùng thời đại, 14 năm một “di tích” làng game Hà Nội…
Trong
thời đại kinh tế thị trường với tốc độ đổi thay chóng mặt, nền công
nghiệp giải trí game cũng chuyển mình liên miên. Qua bao năm tháng,
từng đời máy được nâng cấp, bán lại, rồi tiếp tục nâng cấp. Không ai
rõ, lịch sử làng game Việt đã kéo dài tới trang thứ bao nhiêu, chỉ biết
tới năm 2009 này, vẫn còn đâu đó những nhân chứng “sống” cho một thời
game thủ Việt Nam.
GameK.vn đã từng giới thiệu hàng game offline
hiếm hoi còn sót lại tại Hà Nội, nhưng có mấy ai biết rằng thậm chí vẫn
còn tồn tại một quán game với đủ 3 hệ máy: Bốn nút (cách gọi dân dã của
máy NES), PS1 và PS2…
“Của độc” đất Hà thành
Hàng PS3, PS2, dàn PC xịn “cấu hình cao” giờ đây
đầy rẫy nhưng tại phố Sơn Tây (Hà Nội) thì khu vực duy nhất để giới
game thủ giải trí lại chỉ là một ngôi nhà nhỏ với lớp vôi đã bạc màu,
phủ đầy những rêu. Bước vào bên trong, những dàn máy tưởng chừng như
chỉ còn có thể tìm thấy trong viện bảo tàng về game tại Nhật Bản vẫn
đang hiện diện ngay trước mắt khách.
Hỏi ra người ta mới biết, hàng đã tồn tại được hơn 14 năm trời.
đầy rẫy nhưng tại phố Sơn Tây (Hà Nội) thì khu vực duy nhất để giới
game thủ giải trí lại chỉ là một ngôi nhà nhỏ với lớp vôi đã bạc màu,
phủ đầy những rêu. Bước vào bên trong, những dàn máy tưởng chừng như
chỉ còn có thể tìm thấy trong viện bảo tàng về game tại Nhật Bản vẫn
đang hiện diện ngay trước mắt khách.
Hỏi ra người ta mới biết, hàng đã tồn tại được hơn 14 năm trời.
Bề ngoài cũ kỹ của hàng game.
Anh Dũng, chủ quán game “độc nhất vô nhị” tại Hà thành cho biết: “Mình
bắt đầu kinh doanh từ năm 1995, hồi đó chỉ có vài máy điện tử bốn nút
như bây giờ thôi, về sau có PS1 thì mình lại mua thêm 2 máy nữa để phục
vụ khách. Rồi đến khi có PS2 thì mua tiếp 2 cái về để chung... Mấy máy
bốn nút vẫn còn chạy tốt nên mình giữ lại. Khách đến chơi gì thì tùy họ
thôi”.
Nhìn lên trên bảng báo tựa game, cảm xúc tuổi thơ
nhiều người bỗng chốc ùa về khi những dòng chữ trên ấy toàn là các tên
tựa game thời còn thơ bé: Contra, Tank, Mario…
Nhìn đầu máy ‘bốn nút’ cũ kỹ, lớp sơn đã bong hết cả, tay cầm thì nút
lệch nút nghiêng lại chỉ còn có một bên, có khách hàng có lẽ cảm thấy
ngại.
Nhưng không, vẫn có từng đợt, từng đợt khách bước vào,
họ gọi ngay băng 64 trò và ngồi xuống bấm như thể là những đứa trẻ.
Thật sự thì có những người đã qua tuổi trẻ từ lâu…
nhiều người bỗng chốc ùa về khi những dòng chữ trên ấy toàn là các tên
tựa game thời còn thơ bé: Contra, Tank, Mario…
Nhìn đầu máy ‘bốn nút’ cũ kỹ, lớp sơn đã bong hết cả, tay cầm thì nút
lệch nút nghiêng lại chỉ còn có một bên, có khách hàng có lẽ cảm thấy
ngại.
Nhưng không, vẫn có từng đợt, từng đợt khách bước vào,
họ gọi ngay băng 64 trò và ngồi xuống bấm như thể là những đứa trẻ.
Thật sự thì có những người đã qua tuổi trẻ từ lâu…
Vẫn có những người đam mê "đồ cổ".
Những “khách hàng” qua bao năm tháng…
Anh Tuấn Anh, bảo vệ ở một công ty tư nhân, nhà
vốn ở gần khu vực chợ Kim Mã, phố Sơn Tây, là một trong những khách
hàng quen của quán. Tuổi đã gần tam tuần nhưng niềm đam mê với game
trong anh dường như cũng lớn theo. Chẳng để ý tới xung quanh, anh cặm
cụi ngồi chơi game trên máy PS1. Theo anh kể thì đó là trò Alpha 2.
vốn ở gần khu vực chợ Kim Mã, phố Sơn Tây, là một trong những khách
hàng quen của quán. Tuổi đã gần tam tuần nhưng niềm đam mê với game
trong anh dường như cũng lớn theo. Chẳng để ý tới xung quanh, anh cặm
cụi ngồi chơi game trên máy PS1. Theo anh kể thì đó là trò Alpha 2.
Đã bao năm qua, ngày nào cũng như ngày nào, hồi
còn đi học thì là những buổi chiều được nghỉ về sớm, giờ đi làm thì là
những ngày hoàn thành công việc trước hạn, anh Tuấn Anh đều đến quán
chơi rồi mới về nhà. Cũng đã ngần ấy năm, anh “phá đảo” lần lượt biết
bao trò chơi, từng game từng game một đi qua cuộc đời anh như đếm những
dòng chảy năm tháng. Bản thân anh cho biết không nhớ rõ ngày mình bắt
đầu chơi là từ bao giờ nhưng có lẽ từ đó đến nay cũng không dưới 10 năm.
còn đi học thì là những buổi chiều được nghỉ về sớm, giờ đi làm thì là
những ngày hoàn thành công việc trước hạn, anh Tuấn Anh đều đến quán
chơi rồi mới về nhà. Cũng đã ngần ấy năm, anh “phá đảo” lần lượt biết
bao trò chơi, từng game từng game một đi qua cuộc đời anh như đếm những
dòng chảy năm tháng. Bản thân anh cho biết không nhớ rõ ngày mình bắt
đầu chơi là từ bao giờ nhưng có lẽ từ đó đến nay cũng không dưới 10 năm.
Anh Tuấn Anh đang chơi game Alpha 2.
Đó là lứa những người thuộc thế hệ xưa, có lẽ quen
hơn với những hình ảnh trên game cũ kỹ, thấm đượm màu quá khứ. Còn lớp
trẻ thì không quen lắm với những mảng màu ít chau chuốt ấy.
Điều
này lý giải vì sao quán của anh Dũng luôn tách làm hai bên, nửa trong
là lớp trung niên, nửa ngoài có lẽ toàn những em thuộc “thế hệ 9x”. Món
ăn tinh thần của hai lứa tuổi cũng khác nhau, lớp trẻ khoái đánh những
tựa game máu lửa, dồn dập và có hình ảnh đẹp như Tam Quốc (Dynasty Warriors) trên hệ máy PS2 hơn.
hơn với những hình ảnh trên game cũ kỹ, thấm đượm màu quá khứ. Còn lớp
trẻ thì không quen lắm với những mảng màu ít chau chuốt ấy.
Điều
này lý giải vì sao quán của anh Dũng luôn tách làm hai bên, nửa trong
là lớp trung niên, nửa ngoài có lẽ toàn những em thuộc “thế hệ 9x”. Món
ăn tinh thần của hai lứa tuổi cũng khác nhau, lớp trẻ khoái đánh những
tựa game máu lửa, dồn dập và có hình ảnh đẹp như Tam Quốc (Dynasty Warriors) trên hệ máy PS2 hơn.
Những bộ máy PS2 đan xen cùng các hệ máy "lão".
Hoàng, một game thủ nhí đang say sưa với những miếng đánh đẹp mắt trả lời một cách lơ đãng: “Em hay ra đây chơi, game bốn nút thì không chơi, chỉ đánh PS2 thôi”.
“Bảo tồn văn hóa Hà Nội” – bảo tồn quán game 4 nút?
Anh Dũng cho biết đã mấy lần định nâng cấp lên đời
máy PS2 cho cả quán, hiềm vì không có tiền nên anh cũng đành chịu.
Thiên hạ họ buôn bán có của, nâng cấp máy “ầm ầm”, nào thì màn hình xịn
thế này, máy chuẩn, tay ngon thế kia. Còn anh, loanh quanh với vài ba
đồng bạc cắc thu lượm được từ 6 máy chơi game đời “cổ lỗ sĩ”, đến bao
giờ mới đủ tiền sắm thêm một máy PS2?
máy PS2 cho cả quán, hiềm vì không có tiền nên anh cũng đành chịu.
Thiên hạ họ buôn bán có của, nâng cấp máy “ầm ầm”, nào thì màn hình xịn
thế này, máy chuẩn, tay ngon thế kia. Còn anh, loanh quanh với vài ba
đồng bạc cắc thu lượm được từ 6 máy chơi game đời “cổ lỗ sĩ”, đến bao
giờ mới đủ tiền sắm thêm một máy PS2?
Có ai nhận ra đây là máy PS1?
Giá chơi game ở đây cũng thuộc loại “bình dân”:
2.500 đồng/giờ với game bốn nút, 3.500 đồng/giờ với game PS1 và 4.500
đồng/giờ với game PS2. Khổ nỗi, chẳng bao giờ người ta thấy quán anh
đông khách tới mức thu được đủ 20 nghìn/giờ cho 6 máy. Anh Dũng than
thở từng ấy tiền chỉ đủ ăn, lấy đâu ra tiền mà “lên đời” cùng thiên hạ.
Cũng may cho gia đình anh, xung quanh khu vực ấy chẳng có quán game nào
hết, nếu không chắc giờ này, quán đã sớm bị dẹp.
2.500 đồng/giờ với game bốn nút, 3.500 đồng/giờ với game PS1 và 4.500
đồng/giờ với game PS2. Khổ nỗi, chẳng bao giờ người ta thấy quán anh
đông khách tới mức thu được đủ 20 nghìn/giờ cho 6 máy. Anh Dũng than
thở từng ấy tiền chỉ đủ ăn, lấy đâu ra tiền mà “lên đời” cùng thiên hạ.
Cũng may cho gia đình anh, xung quanh khu vực ấy chẳng có quán game nào
hết, nếu không chắc giờ này, quán đã sớm bị dẹp.
"Những bức tranh cổ" trong thế giới game là đây.
Nhìn qua dãy phố cổ Hà Nội, lại thấy thương thay cho
cửa hàng của anh Dũng. Liệu những cỗ máy từng một thời “hàng Nhật xịn”
ấy trụ được bao lâu trước dòng chảy của thời gian, trước cơn lũ cuốn
của nền kinh tế thị trường, trước sức ép đến từ sự cách tân đổi mới.
Nhưng những dãy phố cổ ít ra còn có chút ít lợi thế hơn cửa hàng của
anh vì đã từng được đưa lên tranh, làm đề tài cho những bài hát bất hủ.
Còn quán game bốn nút của anh, nhạc sĩ nào nhớ, họa sĩ nào yêu?