World Games™

Sưu tầm f3 WGlogoforlink

World Games™️
No.1 - Gaming | Never Old One
- Connecting World Games -


Contact:
legendofkiller206@yahoo.com









Join the forum, it's quick and easy

World Games™

Sưu tầm f3 WGlogoforlink

World Games™️
No.1 - Gaming | Never Old One
- Connecting World Games -


Contact:
legendofkiller206@yahoo.com







World Games™

Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

Sưu tầm f3 Wcg

    Sưu tầm f3

    harrykien
    harrykien
    [Level 5] Người hâm mộ
    [Level 5] Người hâm mộ


    Giới tính Giới tính : Male
    WG$ WG$ : 1956

    Sưu tầm f3 Empty Sưu tầm f3

    Post by harrykien Sun 21 Jun 2009 - 0:04

    Di truyền
    Hai anh em nhà kia cùng nhau "đăng ký" đi lính. Ngày đầu nhập ngủ cả hai phải trải qua một cuộc khám sức khỏe tổng quát. Sau khi khám nghiệm toàn cơ thể, ông bác sĩ sững sờ nhìn cái của quí dài qúa sức tưởng tượng của hai anh em đó.
    Quá đỗi ngạc nhiên, ông bác sĩ buộc miệng hỏi:
    - Tại sao "của quý" hai anh dài qúa cỡ dzậy?
    Người anh trả lời:
    - Dạ thưa, tại di truyền.
    - Ồ thì ra vậy.
    Vừa nghe trả lời, vị bác sĩ vừa hí hoáy viết vào hồ sơ. Viết xong hỏi tiếp:
    -Vậy thì cái của ba anh, chắc là daì lắm lắm phải không?
    - Dạ thưa không, di truyền là do mẹ chúng tôi.
    - Do mẹ của các anh? Bộ anh đùa tôi hả , đàn bà làm gì có "ku" chứ!
    - Dạ thưa bác sĩ tôi biết vậy. Nhưng tại vì mẹ chúng tôi bị tai nạn mất một tay, chỉ còn một cánh taỵ- Mỗi lần bả tắm cho chúng tôi, tắm xong, khi kéo chúng tôi ra khỏi bồn tắm thì bả phải cầm cái gì dễ kéo nhất ạ!

    Hai đứa bé song sinh còn nằm trong bụng mẹ nói chuyện với nhau. Đứa nằm ở trên nói:
    - Mai mốt ra khỏi bụng mẹ tao học làm kỹ sư điện, thắp sáng hết mọi nơi, chứ ở trong này tối tăm quá.

    Đứa nằm dưới lầm bầm:
    - Còn tao sẽ đi học võ. Vì hiện nay lâu lâu tao bị thằng khốn nạn nào cứ lấy cây chọt vào lưng, làm tao vừa nhột, vừa đau. Tao mà học võ xong thì sẽ hỏi tội cái thằng chọt gậy này!

    Một anh lính nọ phải ra trận vào ngày hôm sau nên tối hôm đó, anh thủ thỉ cùng vợ: "Em à! Ngày mai anh đi rồi, gắng chiều anh một đêm nhé !!!".

    Khi làm "chuyện lớn" xong, anh thầm nghĩ mình đi ra trận không biết bao lâu mới về mà vợ lại xinh đẹp, trẻ trung nên đâm ra lo lắng. Anh bèn vẽ một người lính đứng vác súng trên đùi vợ cho yên tâm.

    Anh đi chẳng bao lâu thì người vợ trẻ không chịu được cảnh buồn tẻ vì thiếu chồng nên rước tình nhân về nhà. Anh tình nhân làm xong chuyện lớn, xóa đi người lính canh súng và vẽ lại một người lính khác cũng đứng vác súng.

    Ngày anh chồng trở về, hí ha hí hửng gặp lại vợ mình. Tối đó, anh xem lại rồi quay sang hỏi vợ: "Em à! Người lính lúc trước anh vẽ đứng vác súng tay phải mà, sao bây giờ vác bên tay trái?"

    Cô vợ lúng túng trả lời: "Thì vác tay phải mỏi quá, phải đổi sang tay trái chứ sao! Cái đó gọi là đổi gác, anh ạ".

    Thử giầy
    - Vô chưa em?
    - Aaaaa....aaa! gần vào trọn rồi.

    - Em cần nông thêm một chút không?
    - Aaaa....aaa Vô hết rồi!


    - Em thấy thích không?
    - Ohhhh, cũng được.

    - Có chật chội không em?
    - Lúc đầu vô hơi chật. Nhưng bây giờ ôm vừa khít rồi.

    - Có đau gì không Em?
    - Không! Êm ái lắm... Em thích mê tơi rồi....
    .............

    - Vậy chị gói đôi giày cũ lại cho em nhe.
    - Vâng chị gói lại giùm em.

    Con ngựa cái
    Một hôm có một chàng thanh niên cưởi ngựa vào rừng đốn củi, bỗng gặp một ông tiên xuất hiện, ông tiên hỏi:

    _ Nhà ngươi có muốn ta giúp gì hay không?
    Anh chàng nói:
    _ Dạ thưa tiên, con muốn ông giúp con một điều này thôi, điều mà con mặc cảm bấy lâu nay là tại sao cái của quý của con nhỏ quá, con ước gì nó bự như của quí của con ngựa của con.


    Ông tiên liền biến của quí anh chàng to bằng của con ngựa. Anh chàng khoái chí hứng hở về làng khoe với thằng bạn thân. Thằng bạn hỏi sao được như vậy, anh chàng bèn kể lại đầu đuôi câu chuyện...thế là sáng hôm sau, anh bạn bắt chước cưỡi ngựa vào rừng mong gặp tiên ông giúp.

    Cuối anh bạn cũng gặp được tiên ông, ông ta hỏi:
    _ Nhà ngươi có muốn ta giúp gì hay không?
    Anh bạn bèn nhanh nhẹn trả lời:
    _ Dạ con muốn của quí của con giống như của con ngựa.

    Ông tiên nhìn kỹ con ngựa một hồi rồi hỏi rằng:
    _ Nhà ngươi có chắc không?
    Anh bạn đáp:
    _ Dạ chắc.

    Thế là tiên ông biến của quí của anh bạn đó y hệt như của con ngựa. Xong, anh bạn nhìn cái của quí xem có được thỏa mãn không...rồi há hốc mồm la tá hỏa, vì anh không biết rằng, con ngựa của anh ta là một con ngựa cái.

    Cho tôi vào phòng này đi
    Một ông già có bộ râu thật là dâm đãng, thường được gọi là vị cha già kính yêu của vẹm sau khi chết bị đưa xuống địa ngục. Viên phán quan ra gặp và nói:

    - May cho nhà ngươi. Hôm nay Diêm Vương ban ân xá. Ngàn năm mới có được một lần. Ngài cho phép những người xuống dưới địa ngục bữa nay được quyền chọn phòng hình phạt. Nói xong viên phán quan dẫn ông già đi tới căn phòng đầu tiên. Nạn nhân trong phòng đang bị một tên quỷ sứ cắt lưỡi. Phán quan liền hỏi:

    - Phòng này dành cho những tên phạm tội nói láo, lừa đảo bà con. Thế nhà ngươi có muốn vô phòng này không?
    Ông già hốt hoảng xua tay
    - không, không tôi không chọn phòng này đâu.
    Viên phán quan lại dẫn ông ta sang phòng kế. Phòng này nạn nhân đang bị nướng trên chảo dầu sôi ùng ục miệng không ngớt gào thét. Viên phán quan lại hỏi:
    - Phòng này dành cho những tên dùng sinh mạng người khác để thủ lợi thế ngươi có vào không?
    Ông già teo " bugi " quá quay ngoắt người bước đi. Tới phòng thứ ba Ông già trông thấy một người đàn ông đang bị xích trong tường, dưới chân gã đàn ông đang có một cô gái xinh đẹp trần truồng, đang ra sức o bế, thổi cây kèn da của hắn. Vừa thấy cảnh tượng này ông già reo lên:
    - Phòng này, tôi chọn phòng này. Cho tôi vào phòng này đi.
    Viên phán quan nhìn vào sổ tội ác của ông già gật gù:
    - Ừ! Nhà ngươi cũng mắc tội gian dâm vào phòng này cũng được.
    Nói xong viên phán quan dẫn ông già bước vào trong, vỗ nhẹ vai cô gái và nói với cô ta:
    - Mấy trăm năm nay nhà ngươi làm việc này đã đủ rồi. Bây giờ ngươi có thể nghỉ, vì có người mới đến làm thế cho nhà ngươi rồi đấy.
    Ông già: !!!

    Cần kiệm
    Một ông thương gia giàu có sau khi làm việc với viên kế toán trở về nhà than thở với bà vợ:

    - Rầu quá mình sắp khánh tận đến nơi rồi. Viên kế toán nói nếu như mình không kiếm ra tiền, mà lại không chịu tiết kiệm thì đến sang năm chẳng còn đồng nào nữa.

    Bà vợ hỏi:
    - Thế thì mình phải cần kiệm đi thôi.
    - Phải chi bà biết nấu nướng kha khá một chút tôi có thể cho người đầu bếp nghỉ việc, thì cũng để dành được một chút.
    Bà vợ liền xen vào:
    - Thì vậy. Phải chi anh cũng làm ăn trên giường ngon lành hơn một chút, thì tôi cho anh làm vườn nghỉ việc. Chắc là sẽ để dành được bộn tiền đó.

    Ông chồng: !!!

    Xuống tới đất rồi mà vẫn còn chơi được à !?
    Có hai anh lính kia ở chung đơn vị, một anh có vợ tên A, nhà ở gần hơn, còn anh thì chưa vợ tên B, nhà ở rất xa .

    Một hôm hai anh rủ nhau đi phép nhưng chỉ tới được nhà anh A thôi, anh A thấy bạn cũng vất vả bèn rủ anh B ở lại qua đêm sáng mai đi tiếp . Anh B nhận lời ngay vì trời đã tối .
    Vì là lâu ngày mới gặp nhau nên vợ chồng anh A muốn chơi chọi gà lắm, nhưng sợ anh B ngủ ở phòng bên nghe thấy, nên làm ăn rất nhẹ nhàng . Còn anh B thì cũng buồn, nằm ngủ không được, đã thế vì giường chiếu lâu ngày không ai nằm cho nên rệp ở trong đó quấy rối anh . Anh trăn trở làm vợ chồng anh A nghe thấy càng nhẹ nhàng hơn . Đến nửa đêm vì bị rệp cắn ngứa quá, anh B buột miệng "tiên sư bố mày, không để cho ông yên giờ này mà còn chơi !" Vợ chồng anh A nghe thấy thì giật bắn mình, và cũng giận lắm, nhưng vì nghĩ lại tình bạn lâu năm cho nên im lặng và rủ nhau xuống đất làm ăn tiếp cho khỏi gây tiếng động . Anh B bên này cũng suy nghĩ thôi thì trên giường có rệp, ta đem chiếu xuống đất nằm cho yên . Nhưng anh quên rằng rệp ớ trong chiếu . Được chốc lát, anh lại bị rệp cắn cho một cái đau điếng, lúc này anh phải văng tục "đéo mẹ nó, xuống tới đất rồi mà vẫn còn chơi được à !????

    Còn cái này ...
    Có một cặp vợ chồng suốt ngày hay gây gỗ, đánh nhau. Tuy vậy vẫn tàng tàng sản xuất mỗi năm một đứa.

    Cũng như mọi ngày trong bữa ăn chiều hai vợ chồng lại cãi nhau kịch liệt, rồi thượng cẳng tay, hạ cẳng chân...


    Đến tối hôm đó có tiếng bà vợ trách móc:
    - Cái tay này buổi chiều đấm bà... Xê ra.
    ...
    - Cái chân này buổi chiều hư đốn đá bà... Xê ra ngay.
    ...
    - Cái mồm... Buổi chiều chửi bà, cắn bà này... Xê ra luôn.
    ...
    - Còn cái này... Hồi chiều không làm gì bà hết... Thôi được cho dính sát vào người bà đấy. Mau lên nào

      Current date/time is Mon 20 May 2024 - 17:31