Cách
làm thể thao của Việt Nam trước giờ là vậy, bắt đầu từ
những “ngày xửa ngày xưa” ông Hoàng Vĩnh Giang thân chinh đi tìm
những môn thể thao phù hợp với tố chất của người Việt mang
về nước phổ cập. Cộng đồng và phong trào được gây dựng, bộ
môn phát triển rồi đến ngày gặt hái là khi so tài trên trường
quốc tế và mang về những chiếc huy chương quý giá, tăng tiến
thành tích cho đoàn Việt Nam.
Riêng Thể
thao điện tử thì ông Giang hay “các chú các bác” nào chẳng
phải đi đâu mang về, vì nó đã được ngay chính cộng đồng game
thủ Việt Nam gây dựng, bằng tiền túi, bằng niềm tin, và bằng
khả năng cũng như tố chất của người Việt. Nói ra kể cũng
buồn cười, nhưng chính những “quán game” nho nhỏ ngày nào là
nơi đặt nền móng cho các vận động viên eSports vươn mình đứng
dậy – điều kiện cần, đơn giản nhưng quan trọng bậc nhất có lẽ
chỉ là một thoáng suy nghĩ “muốn làm, và dám làm” trong mỗi
người.
Các bậc
lãnh đạo cũng sẽ chẳng thể tìm đâu ra một bộ môn thể thao
ngay lần đầu đưa vào thi đấu dưới màu cờ quốc gia, với trang
bị cơ sở vật chất, điều kiện tập luyện, tập huấn, điều kiện
chăm sóc cho vận động viên còn thấp kém mà đã “rinh” về đến 4
huy chương (trên 4 bộ môn tham dự) như vậy cả.
Nếu bạn
biết rằng cả đoàn thể thao Việt Nam, nghĩa là bao gồm rất
nhiều các môn khác chỉ dám đặt mục tiêu 15 huy chương vàng tại
đại hội, nếu bạn biết eSports cũng chỉ nhận được chỉ tiêu từ
tổng cục 1 huy chương đồng đã được coi là thành công vượt bậc,
bạn sẽ hiểu được cảm giác của ban huấn luyện DTQG khi ngay
trong ngày thi đấu đầu tiên StarsBoba mang về chiếc huy chương
vàng cho chúng ta – bằng vàng đấy, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa
bóng. Vì vậy, trước hết hãy cảm ơn 5 chàng trai của DotA Việt
Nam.
Nếu bạn
biết rằng các đoàn ngoài tham gia bộ môn Need For Speed lần này
đều thuộc hàng “thứ dữ”, nếu bạn biết rằng đối thủ người
Trung Quốc mà Nguyễn Lê Văn gặp tại trận chung kết đứng ở vị
trí số 1 thế giới, và nếu bạn biết qua 2 lượt đua Văn chỉ
thua người “đồng nghiệp” có 1, và 1.5 giây đồng hồ, bạn sẽ
hiểu được trình độ NFS Việt Nam đứng ở đâu, hiểu được khát
khao chiến thắng tột cùng của “chàng tí hon” VRZ kiêu hãnh lần
đầu tiên bước ra ánh sáng.
Trao đổi
cùng tôi khi kim đồng hồ đã chỉ gần 1 giờ sáng, HLV trưởng
Dương Vi Khoa giọng mệt mỏi qua điện thoại cũng phải thốt lên “Em
ơi huy chương bạc của NFS xét về độ khó và tính bất ngờ còn
quý giá gấp nhiều lần huy chương vàng của DotA, quý, quý
lắm”. Vì vậy, người thứ 2 các bạn cần cảm ơn là Nguyễn
Lê Văn, cảm ơn anh vì một chiến thắng bất ngờ cho chúng tôi,
nhưng hoàn toàn nằm trong tính toán của cộng đồng người chơi
NFS Việt, họ chờ thời khắc này đã quá lâu rồi.
Nếu bạn
biết rằng Tô Trung Hiếu đã phải chịu một áp lực lớn đến thế
nào khi gánh trên đôi vai gầy guộc của mình tham vọng và trách
nhiệm của cả đội tuyển giao phó (Hiếu được kỳ vọng giành huy
chương vàng), nếu bạn biết Hiếu “còm” ức chế đến độ đá không
nổi với game thủ người Uzbekistan, chỉ giành chiến thắng sau
loạt sút penalty may rủi vì bị ban tổ chức xử đá lại oan
uổng (lượt đấu trước đó Hiếu thắng 3-0 cực kỳ thuyết phục),
và nếu bạn biết game thủ người Iran đánh bại Hiếu tại bán
kết đã đạt đẳng cấp Châu Âu hoàn toàn vượt trội, bạn sẽ
thấy một huy chương đồng vẫn thật giá trị. Hãy cảm ơn Tô Trung
Hiếu, một huy chương đồng AIG 3rd, một huy chương vàng Asian WCG
là đủ để nói lên công trạng của chàng trai gốc Biên Hòa với
eSports Việt Nam.
7 năm một
dấu chấm, 7 năm cho một lần vuột mất chức vô địch WCG Việt Nam
nhưng 1st.VN của ngày hôm qua, ngày hôm nay và sau này vẫn mãi
là tượng đài số 1 của Counter Strike Việt Nam. Huy chương đồng
của họ cũng là dấu chấm cuối cùng khép lại thành tích của
DTQG Thể thao điện tử tại kỳ đại hội Asian Indoor Game 3rd lần
này. Cảm ơn 1st.VN vì tấm huy chương đồng,
vì quyết tâm của các anh, và vì tâm huyết của Lara, của Kylin
với cộng đồng eSports, những gì đã qua chúng tôi đều hiểu !
Và còn
Phạm Khắc Việt, còn Nguyễn Lê Minh – tưởng chừng chỉ đóng vai
“kép phụ” nhưng đã thi đấu cực kỳ ấn tượng vì màu cờ sắc
áo, Việt đã toàn thắng tuyệt đối tại vòng bảng và chỉ chịu
dừng bước trước game thủ Iran, người trở thành nhà vô địch sau
này. Hãy cảm ơn vì họ giúp cho chúng ta có một kỳ Asian
Indoor Game 3rd trọn vẹn hơn về mặt thành tích, cảm ơn vì họ
rồi sẽ còn chiến đấu vì Thể thao điện tử Việt Nam ngày sau.
Cảm ơn ban
huấn luyện đội tuyển, các bạn trọng tài và cộng tác viên
đại hội, cảm ơn vì đã sát cánh chỉ bảo, động viên, thậm chí
bỏ cả tiền túi của mình ra để đoàn VN tập luyện và có điều
kiện thi đấu tốt nhất, cảm ơn vì đã rất fairplay khi cho đoàn
Uzbekistan mượn gear thi đấu, cảm ơn vì đã để lại trong mắt
bạn bè quốc tế những ấn tượng tốt đẹp về tình bạn, về con
người Việt Nam, cảm ơn vì gỡ gạc lại cho eSports Việt Nam chút
thể diện đã bị một vài người làm vấy bẩn.
Tôi còn quên ai không nhỉ ?
À vâng, xin
cảm ơn quý độc giả, cảm ơn các bạn game thủ đã theo dõi sát
sao tình hình của đội tuyển những ngày qua. Cảm ơn vì những
lời động viên rất ấm áp của các bạn đã đến rất đúng lúc
giữa trời Hà Nội chuyển rét. Cảm ơn vì chính nhờ một phần
công sức và tâm huyết không hề nhỏ bé của các bạn mà những
tấm vách ngăn tại nhà thi đấu Bách Khoa đã được gỡ bỏ.
Cảm ơn vì đã ủng hộ Game Vzone …
Những bài
viết về Asian Indoor Game 3rd eSports của chúng tôi đã, đang và
sẽ đăng sau này có thể sẽ có người tác động đến để sửa
đổi, để gỡ xuống, hoặc thậm chí mọi việc sẽ đi xa hơn, hoàn
toàn có thể. Nhưng tin rằng trong 3 ngày ngắn ngủi vừa rồi
chúng tôi đã giúp được các bạn ít nhiều có cái nhìn chân
thực, cận cảnh và update trực tiếp thông tin về đội tuyển.
Hy vọng rằng sau chiến thắng này mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn cho Thể thao điện tử Việt Nam trong năm 2010.
làm thể thao của Việt Nam trước giờ là vậy, bắt đầu từ
những “ngày xửa ngày xưa” ông Hoàng Vĩnh Giang thân chinh đi tìm
những môn thể thao phù hợp với tố chất của người Việt mang
về nước phổ cập. Cộng đồng và phong trào được gây dựng, bộ
môn phát triển rồi đến ngày gặt hái là khi so tài trên trường
quốc tế và mang về những chiếc huy chương quý giá, tăng tiến
thành tích cho đoàn Việt Nam.
Riêng Thể
thao điện tử thì ông Giang hay “các chú các bác” nào chẳng
phải đi đâu mang về, vì nó đã được ngay chính cộng đồng game
thủ Việt Nam gây dựng, bằng tiền túi, bằng niềm tin, và bằng
khả năng cũng như tố chất của người Việt. Nói ra kể cũng
buồn cười, nhưng chính những “quán game” nho nhỏ ngày nào là
nơi đặt nền móng cho các vận động viên eSports vươn mình đứng
dậy – điều kiện cần, đơn giản nhưng quan trọng bậc nhất có lẽ
chỉ là một thoáng suy nghĩ “muốn làm, và dám làm” trong mỗi
người.
Các bậc
lãnh đạo cũng sẽ chẳng thể tìm đâu ra một bộ môn thể thao
ngay lần đầu đưa vào thi đấu dưới màu cờ quốc gia, với trang
bị cơ sở vật chất, điều kiện tập luyện, tập huấn, điều kiện
chăm sóc cho vận động viên còn thấp kém mà đã “rinh” về đến 4
huy chương (trên 4 bộ môn tham dự) như vậy cả.
Nếu bạn
biết rằng cả đoàn thể thao Việt Nam, nghĩa là bao gồm rất
nhiều các môn khác chỉ dám đặt mục tiêu 15 huy chương vàng tại
đại hội, nếu bạn biết eSports cũng chỉ nhận được chỉ tiêu từ
tổng cục 1 huy chương đồng đã được coi là thành công vượt bậc,
bạn sẽ hiểu được cảm giác của ban huấn luyện DTQG khi ngay
trong ngày thi đấu đầu tiên StarsBoba mang về chiếc huy chương
vàng cho chúng ta – bằng vàng đấy, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa
bóng. Vì vậy, trước hết hãy cảm ơn 5 chàng trai của DotA Việt
Nam.
Nếu bạn
biết rằng các đoàn ngoài tham gia bộ môn Need For Speed lần này
đều thuộc hàng “thứ dữ”, nếu bạn biết rằng đối thủ người
Trung Quốc mà Nguyễn Lê Văn gặp tại trận chung kết đứng ở vị
trí số 1 thế giới, và nếu bạn biết qua 2 lượt đua Văn chỉ
thua người “đồng nghiệp” có 1, và 1.5 giây đồng hồ, bạn sẽ
hiểu được trình độ NFS Việt Nam đứng ở đâu, hiểu được khát
khao chiến thắng tột cùng của “chàng tí hon” VRZ kiêu hãnh lần
đầu tiên bước ra ánh sáng.
Trao đổi
cùng tôi khi kim đồng hồ đã chỉ gần 1 giờ sáng, HLV trưởng
Dương Vi Khoa giọng mệt mỏi qua điện thoại cũng phải thốt lên “Em
ơi huy chương bạc của NFS xét về độ khó và tính bất ngờ còn
quý giá gấp nhiều lần huy chương vàng của DotA, quý, quý
lắm”. Vì vậy, người thứ 2 các bạn cần cảm ơn là Nguyễn
Lê Văn, cảm ơn anh vì một chiến thắng bất ngờ cho chúng tôi,
nhưng hoàn toàn nằm trong tính toán của cộng đồng người chơi
NFS Việt, họ chờ thời khắc này đã quá lâu rồi.
Nếu bạn
biết rằng Tô Trung Hiếu đã phải chịu một áp lực lớn đến thế
nào khi gánh trên đôi vai gầy guộc của mình tham vọng và trách
nhiệm của cả đội tuyển giao phó (Hiếu được kỳ vọng giành huy
chương vàng), nếu bạn biết Hiếu “còm” ức chế đến độ đá không
nổi với game thủ người Uzbekistan, chỉ giành chiến thắng sau
loạt sút penalty may rủi vì bị ban tổ chức xử đá lại oan
uổng (lượt đấu trước đó Hiếu thắng 3-0 cực kỳ thuyết phục),
và nếu bạn biết game thủ người Iran đánh bại Hiếu tại bán
kết đã đạt đẳng cấp Châu Âu hoàn toàn vượt trội, bạn sẽ
thấy một huy chương đồng vẫn thật giá trị. Hãy cảm ơn Tô Trung
Hiếu, một huy chương đồng AIG 3rd, một huy chương vàng Asian WCG
là đủ để nói lên công trạng của chàng trai gốc Biên Hòa với
eSports Việt Nam.
7 năm một
dấu chấm, 7 năm cho một lần vuột mất chức vô địch WCG Việt Nam
nhưng 1st.VN của ngày hôm qua, ngày hôm nay và sau này vẫn mãi
là tượng đài số 1 của Counter Strike Việt Nam. Huy chương đồng
của họ cũng là dấu chấm cuối cùng khép lại thành tích của
DTQG Thể thao điện tử tại kỳ đại hội Asian Indoor Game 3rd lần
này. Cảm ơn 1st.VN vì tấm huy chương đồng,
vì quyết tâm của các anh, và vì tâm huyết của Lara, của Kylin
với cộng đồng eSports, những gì đã qua chúng tôi đều hiểu !
Và còn
Phạm Khắc Việt, còn Nguyễn Lê Minh – tưởng chừng chỉ đóng vai
“kép phụ” nhưng đã thi đấu cực kỳ ấn tượng vì màu cờ sắc
áo, Việt đã toàn thắng tuyệt đối tại vòng bảng và chỉ chịu
dừng bước trước game thủ Iran, người trở thành nhà vô địch sau
này. Hãy cảm ơn vì họ giúp cho chúng ta có một kỳ Asian
Indoor Game 3rd trọn vẹn hơn về mặt thành tích, cảm ơn vì họ
rồi sẽ còn chiến đấu vì Thể thao điện tử Việt Nam ngày sau.
Cảm ơn ban
huấn luyện đội tuyển, các bạn trọng tài và cộng tác viên
đại hội, cảm ơn vì đã sát cánh chỉ bảo, động viên, thậm chí
bỏ cả tiền túi của mình ra để đoàn VN tập luyện và có điều
kiện thi đấu tốt nhất, cảm ơn vì đã rất fairplay khi cho đoàn
Uzbekistan mượn gear thi đấu, cảm ơn vì đã để lại trong mắt
bạn bè quốc tế những ấn tượng tốt đẹp về tình bạn, về con
người Việt Nam, cảm ơn vì gỡ gạc lại cho eSports Việt Nam chút
thể diện đã bị một vài người làm vấy bẩn.
Tôi còn quên ai không nhỉ ?
À vâng, xin
cảm ơn quý độc giả, cảm ơn các bạn game thủ đã theo dõi sát
sao tình hình của đội tuyển những ngày qua. Cảm ơn vì những
lời động viên rất ấm áp của các bạn đã đến rất đúng lúc
giữa trời Hà Nội chuyển rét. Cảm ơn vì chính nhờ một phần
công sức và tâm huyết không hề nhỏ bé của các bạn mà những
tấm vách ngăn tại nhà thi đấu Bách Khoa đã được gỡ bỏ.
Cảm ơn vì đã ủng hộ Game Vzone …
Những bài
viết về Asian Indoor Game 3rd eSports của chúng tôi đã, đang và
sẽ đăng sau này có thể sẽ có người tác động đến để sửa
đổi, để gỡ xuống, hoặc thậm chí mọi việc sẽ đi xa hơn, hoàn
toàn có thể. Nhưng tin rằng trong 3 ngày ngắn ngủi vừa rồi
chúng tôi đã giúp được các bạn ít nhiều có cái nhìn chân
thực, cận cảnh và update trực tiếp thông tin về đội tuyển.
Hy vọng rằng sau chiến thắng này mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn cho Thể thao điện tử Việt Nam trong năm 2010.